Thơ Phan Thị Mộng Thường
Em tự mình vượt hết mọi chông gai
Không cần ai bên đời em hết thảy
Em sợ lắm những dòng nước mắt chảy
Yếu đuối tình trong những lúc cô đơn
Em tự mình cố gắng mạnh mẽ hơn
Không có anh em vẫn không sao cả
Sống đơn thân biến tim em hóa đá
Bạn trăng sao cùng hoa lá cỏ cây
Trái tim yêu vẫn rộn nhịp mỗi ngày
Em vẫn thế vẫn tươi cười vui sống
Vẫn sẽ chia với đôi tay giang rộng
Với ước mơ bay bỗng của riêng mình
Em thiết tha yêu say đắm chân tình
Trao niềm tin bao la cho tất cả
Giúp bao người cùng vượt đời nghiệt ngã
Sống vươn lên cao cả một tấm lòng
Em là em anh có biết hay không ?
Người phụ nữ kiên cường không khuất phục
Luôn bước đi tìm con đường hạnh phúc
Cho mọi người và cho cả riêng em
P.T.M.T
0 comments:
Post a Comment