ĐỜI NHƯ MỘT GIẤC CHIÊM BAO KHÔNG LỜI Thơ Phan Thị Mộng Thường

ĐỜI NHƯ MỘT GIẤC CHIÊM BAO KHÔNG LỜI
Thơ Phan Thị Mộng Thường
Ngày đi
Rồi lại đêm tàn
Đi sao chưa hết
Một trang chuyện đời
*
Xa xôi mệt mỏi khóc cười
Hoang mang
Ngước mặt hỏi trời tại sao
*
Thở dài
Trăn trở nghẹn ngào
Đời như một giấc chiêm bao
Không lời
P.T.M.T.01.08.2016


0 comments:

Post a Comment