
Thơ Phan Thị Mộng Thường
Em muốn nhấn chìm đêm
Anh biết không ?
Đêm huyền bí
mê man
đầy mộng mị
Cất bước mơ hoang
bao điều kỳ dị
Cuốn tâm hồn
bay bổng
lạc bơ vơ
*
Em muốn anh
hãy ở bên em cơ
Dẫu có nằm mơ
em không còn thấy sợ
Ai hù dọa em
đã có anh che chở
Bởi vì anh
là chiếc bóng trong đêm
*
Anh hãy ở đó
lặng lẻ ru êm
Khi mờ ảo
vờn quanh trên vách
Anh đừng giận nhé
làm ta xa cách
Em muốn anh
canh em ngủ từng đêm
*
Đêm có anh
đêm sẽ thật êm đềm
Không ma mị
không u mê tăm tối
Đêm có anh
đêm trôi qua rất vội
Rồi bình minh
cũng sẽ mang anh đi
*
Và đêm
Anh lại đến như mọi khi
P.T.M.T
0 comments:
Post a Comment